Giáo viên vùng khó sáng lên lớp, chiều đi tìm trò
Để có đủ cái ăn, cái mặc, những đứa trẻ ở vùng sâu, vùng xa huyện Kbang (Gia Lai) thường theo bố mẹ lên nương rẫy. Không muốn học trò quanh quẩn với đất, cát giáo viên thường xuyên vận động, chở các em ra lớp. Tuy nhiên, nhiều em khi thấy thầy, cô thì bỏ chạy hoặc trèo lên ngọn cây trốn, khiến thầy cô phải tìm nhiều cách để gặp được học trò.
Trời chiều dần tắt nắng, từng tốp giáo viên Trường Tiểu học Sơn Lang (xã Sơn Lang, huyện Kbang, Gia Lai) tỏa vào các thôn làng để tìm trò, vận động các em ra lớp.
“Giáo viên trong trường thường xuyên lên nương rẫy, nhà đầm (chòi rẫy) để vận động và đưa các em ra lớp. Đường lên rẫy thì dốc cao, cách trường từ 5 - 15km nên chủ yếu giáo viên đi bộ để tuyên truyền vận động phụ huynh và học sinh. Tuy nhiên, có những lần đi vận động, học sinh thấy giáo viên thì bỏ chạy. Chính vì vậy, giáo viên phải trốn để chờ các em về nhà đầm rồi vận động, đưa học trò ra lớp”, cô Phượng tâm sự
“Nhiều em chỉ cần nghe tiếng xe là biết giáo viên đến nên bỏ chạy hoặc trốn. Mặc cho giáo viên gọi hoặc ngồi đợi các em cũng không xuất hiện. Nhiều khi tôi và đồng nghiệp phải giả vờ đi về hoặc trốn vào bụi cây, khi học sinh thấy thầy cô khuất bóng mới về nhà. Lúc đó, mọi người quay ngược lên để trò chuyện, đưa trò ra lớp”, cô Nguyệt Ánh chia sẻ
Cũng theo cô Nguyệt Ánh, để phụ huynh đồng ý cho con em mình ra lớp, giáo viên thường xuyên mua nhu yếu phẩm vào tặng cho gia đình trong những lần vận động.
Với tình thương dành cho những đứa trẻ, những người mẹ thứ 2 vẫn nỗ lực giúp học sinh đi tìm con chữ. Mong sao các em đủ cơm ăn, áo mặc, và đủ nghị lực đến trường
Theo: Báo Giáo dục thời đại